云 yún 泉 quán 禅 chán 师 shī 哀 āi 词 cí - - 释 shì 行 xíng 海 hǎi
一 yī 片 piàn 禅 chán 心 xīn 无 wú 用 yòng 处 chǔ , , 蘋 píng 花 huā 溪 xī 上 shàng 看 kàn 垂 chuí 纶 lún 。 。
也 yě 知 zhī 白 bái 璧 bì 黄 huáng 金 jīn 贵 guì , , 何 hé 似 sì 青 qīng 鞋 xié 布 bù 袜 wà 贫 pín 。 。
吟 yín 畔 pàn 山 shān 川 chuān 生 shēng 哭 kū 泣 qì , , 笔 bǐ 头 tóu 兰 lán 竹 zhú 露 lù 精 jīng 神 shén 。 。
如 rú 今 jīn 云 yún 散 sàn 泉 quán 流 liú 去 qù , , 淡 dàn 日 rì 凄 qī 风 fēng 杂 zá 野 yě 尘 chén 。 。
云泉禅师哀词。宋代。释行海。一片禅心无用处,蘋花溪上看垂纶。 也知白璧黄金贵,何似青鞋布袜贫。 吟畔山川生哭泣,笔头兰竹露精神。 如今云散泉流去,淡日凄风杂野尘。