送 sòng 寿 shòu 芳 fāng 恭 gōng 三 sān 友 yǒu 归 guī 安 ān 吉 jí - - 释 shì 行 xíng 海 hǎi
此 cǐ 心 xīn 偏 piān 向 xiàng 寂 jì 寥 liáo 难 nán , , 学 xué 至 zhì 寂 jì 寥 liáo 心 xīn 自 zì 安 ān 。 。
杨 yáng 柳 liǔ 忽 hū 惊 jīng 秋 qiū 色 sè 晚 wǎn , , 芭 bā 蕉 jiāo 不 bù 耐 nài 雨 yǔ 声 shēng 寒 hán 。 。
白 bái 云 yún 深 shēn 处 chù 人 rén 相 xiāng 别 bié , , 明 míng 月 yuè 圆 yuán 时 shí 我 wǒ 独 dú 看 kàn 。 。
极 jí 目 mù 吴 wú 天 tiān 征 zhēng 棹 zhào 远 yuǎn , , 渡 dù 头 tóu 斜 xié 日 rì 落 luò 枫 fēng 丹 dān 。 。
送寿芳恭三友归安吉。宋代。释行海。此心偏向寂寥难,学至寂寥心自安。 杨柳忽惊秋色晚,芭蕉不耐雨声寒。 白云深处人相别,明月圆时我独看。 极目吴天征棹远,渡头斜日落枫丹。