题 tí 济 jì 川 chuān 亭 tíng - - 释 shì 宗 zōng 觉 jué
高 gāo 亭 tíng 窥 kuī 绿 lǜ 润 rùn , , 古 gǔ 寺 sì 面 miàn 苍 cāng 阴 yīn 。 。
闻 wén 有 yǒu 遗 yí 仙 xiān 事 shì , , 应 yīng 容 róng 过 guò 客 kè 寻 xún 。 。
路 lù 危 wēi 山 shān 背 bèi 迥 jiǒng , , 云 yún 重 zhòng 洞 dòng 天 tiān 深 shēn 。 。
一 yī 鸟 niǎo 不 bù 飞 fēi 去 qù , , 时 shí 能 néng 弄 nòng 好 hǎo 音 yīn 。 。
题济川亭。宋代。释宗觉。高亭窥绿润,古寺面苍阴。 闻有遗仙事,应容过客寻。 路危山背迥,云重洞天深。 一鸟不飞去,时能弄好音。