偈 jì 颂 sòng 一 yī 百 bǎi 零 líng 四 sì 首 shǒu 其 qí 一 yī 百 bǎi 五 wǔ - - 释 shì 绍 shào 昙 tán
地 dì 上 shàng 翻 fān 瓢 piáo , , 眉 méi 间 jiān 挂 guà 剑 jiàn 。 。
古 gǔ 道 dào 虽 suī 微 wēi , , 恶 è 声 shēng 难 nán 掩 yǎn 。 。
穷 qióng 则 zé 通 tōng , , 通 tōng 则 zé 变 biàn 。 。
倒 dào 跨 kuà 杨 yáng 岐 qí 三 sān 脚 jiǎo 驴 lǘ , , 踏 tà 破 pò 山 shān 前 qián 祖 zǔ 父 fù 田 tián 园 yuán , , 一 yī 片 piàn 两 liǎng 片 piàn , , 四 sì 五 wǔ 六 liù 七 qī 片 piàn 。 。
偈颂一百零四首 其一百五。宋代。释绍昙。地上翻瓢,眉间挂剑。 古道虽微,恶声难掩。 穷则通,通则变。 倒跨杨岐三脚驴,踏破山前祖父田园,一片两片,四五六七片。