偈 jì 颂 sòng 一 yī 百 bǎi 一 yī 十 shí 七 qī 首 shǒu 其 qí 四 sì 十 shí 二 èr - - 释 shì 绍 shào 昙 tán
祖 zǔ 父 fù 田 tián 园 yuán , , 积 jī 年 nián 荒 huāng 废 fèi 。 。
农 nóng 不 bù 务 wù 耕 gēng , , 渔 yú 专 zhuān 讨 tǎo 利 lì 。 。
彻 chè 底 dǐ 掀 xiān 翻 fān 自 zì 有 yǒu 人 rén , , 去 qù 尽 jǐn 残 cán 芦 lú 并 bìng 败 bài 苇 wěi 。 。
雁 yàn 过 guò 长 cháng 空 kōng , , 影 yǐng 沉 chén 寒 hán 水 shuǐ , , 字 zì 字 zì 声 shēng 声 shēng 说 shuō 大 dà 义 yì 。 。
偈颂一百一十七首 其四十二。宋代。释绍昙。祖父田园,积年荒废。 农不务耕,渔专讨利。 彻底掀翻自有人,去尽残芦并败苇。 雁过长空,影沉寒水,字字声声说大义。