山 shān 老 lǎo 吟 yín - - 孟 mèng 郊 jiāo
不 bù 行 xíng 山 shān 下 xià 地 dì , , 唯 wéi 种 zhǒng 山 shān 上 shàng 田 tián 。 。
腰 yāo 斧 fǔ 斫 zhuó 旅 lǚ 松 sōng , , 手 shǒu 飘 piāo 汲 jí 家 jiā 泉 quán 。 。
讵 jù 知 zhī 文 wén 字 zì 力 lì , , 莫 mò 记 jì 日 rì 月 yuè 迁 qiān 。 。
蟠 pán 木 mù 为 wèi 我 wǒ 身 shēn , , 始 shǐ 得 dé 全 quán 天 tiān 年 nián 。 。
山老吟。唐代。孟郊。不行山下地,唯种山上田。 腰斧斫旅松,手飘汲家泉。 讵知文字力,莫记日月迁。 蟠木为我身,始得全天年。