莎 shā 庭 tíng - - 释 shì 文 wén 兆 zhào
苒 rǎn 苒 rǎn 从 cóng 莎 shā 长 zhǎng , , 凄 qī 凉 liáng 雨 yǔ 乍 zhà 晴 qíng 。 。
穷 qióng 秋 qiū 闲 xián 客 kè 步 bù , , 落 luò 日 rì 乱 luàn 蛩 qióng 鸣 míng 。 。
近 jìn 接 jiē 苔 tái 阶 jiē 迥 jiǒng , , 遥 yáo 连 lián 竹 zhú 径 jìng 平 píng 。 。
杖 zhàng 痕 hén 兼 jiān 鹤 hè 迹 jī , , 来 lái 往 wǎng 自 zì 纵 zòng 横 héng 。 。
莎庭。宋代。释文兆。苒苒从莎长,凄凉雨乍晴。 穷秋闲客步,落日乱蛩鸣。 近接苔阶迥,遥连竹径平。 杖痕兼鹤迹,来往自纵横。