偈 jì 颂 sòng 一 yī 一 yī 二 èr 首 shǒu 其 qí 九 jiǔ 十 shí 三 sān - - 释 shì 清 qīng 远 yuǎn
海 hǎi 门 mén 山 shān , , 长 cháng 安 ān 道 dào , , 茫 máng 茫 máng 烟 yān 水 shuǐ 连 lián 芳 fāng 草 cǎo 。 。
楼 lóu 头 tóu 客 kè , , 马 mǎ 上 shàng 郎 láng , , 一 yī 听 tīng 落 luò 梅 méi 悲 bēi 故 gù 乡 xiāng 。 。
春 chūn 风 fēng 过 guò 眼 yǎn 花 huā 飞 fēi 尽 jǐn , , 蝴 hú 蝶 dié 翩 piān 翩 piān 过 guò 短 duǎn 墙 qiáng 。 。
君 jūn 更 gèng 听 tīng , , 是 shì 何 hé 章 zhāng 。 。
偈颂一一二首 其九十三。宋代。释清远。海门山,长安道,茫茫烟水连芳草。 楼头客,马上郎,一听落梅悲故乡。 春风过眼花飞尽,蝴蝶翩翩过短墙。 君更听,是何章。