偈 jì 颂 sòng 一 yī 一 yī 二 èr 首 shǒu 其 qí 八 bā 十 shí 六 liù - - 释 shì 清 qīng 远 yuǎn
山 shān 僧 sēng 略 lüè 升 shēng 此 cǐ 座 zuò , , 大 dà 众 zhòng 永 yǒng 息 xī 狐 hú 疑 yí 。 。
各 gè 各 gè 金 jīn 毛 máo 师 shī 子 zi , , 去 qù 来 lái 哮 xiāo 吼 hǒu 全 quán 威 wēi 。 。
临 lín 济 jì 高 gāo 声 shēng 连 lián 喝 hē , , 德 dé 山 shān 拈 niān 棒 bàng 痛 tòng 槌 chuí 。 。
纵 zòng 有 yǒu 一 yī 言 yán 半 bàn 句 jù , , 终 zhōng 不 bù 别 bié 作 zuò 路 lù 歧 qí 。 。
偈颂一一二首 其八十六。宋代。释清远。山僧略升此座,大众永息狐疑。 各各金毛师子,去来哮吼全威。 临济高声连喝,德山拈棒痛槌。 纵有一言半句,终不别作路歧。