过 guò 分 fèn 水 shuǐ 岭 lǐng - - 孟 mèng 郊 jiāo
山 shān 壮 zhuàng 马 mǎ 力 lì 短 duǎn , , 马 mǎ 行 xíng 石 shí 齿 chǐ 中 zhōng 。 。
十 shí 步 bù 九 jiǔ 举 jǔ 辔 pèi , , 回 huí 环 huán 失 shī 西 xī 东 dōng 。 。
溪 xī 水 shuǐ 变 biàn 为 wéi 雨 yǔ , , 悬 xuán 崖 yá 阴 yīn 蒙 méng 蒙 méng 。 。
客 kè 衣 yī 飘 piāo 飖 yáo 秋 qiū , , 葛 gé 花 huā 零 líng 落 luò 风 fēng 。 。
白 bái 日 rì 舍 shě 我 wǒ 没 méi , , 征 zhēng 途 tú 忽 hū 然 rán 穷 qióng 。 。
过分水岭。唐代。孟郊。山壮马力短,马行石齿中。 十步九举辔,回环失西东。 溪水变为雨,悬崖阴蒙蒙。 客衣飘飖秋,葛花零落风。 白日舍我没,征途忽然穷。