偈 jì 颂 sòng 三 sān 十 shí 四 sì 首 shǒu 其 qí 二 èr 十 shí 五 wǔ - - 释 shì 如 rú 净 jìng
清 qīng 凉 liáng 大 dà 火 huǒ 聚 jù , , 炎 yán 炎 yán 没 méi 回 huí 互 hù 。 。
衲 nà 僧 sēng 赤 chì 骨 gǔ 律 lǜ , , 通 tōng 身 shēn 是 shì 剑 jiàn 树 shù 。 。
在 zài 里 lǐ 许 xǔ 相 xiāng 挨 āi 厮 sī 拶 zā , , 在 zài 里 lǐ 许 xǔ 放 fàng 行 xíng 把 bǎ 住 zhù 。 。
放 fàng 行 xíng 把 bǎ 住 zhù 逞 chěng 风 fēng 流 liú , , 总 zǒng 是 shì 冤 yuān 家 jiā 笑 xiào 点 diǎn 头 tóu 。 。
偈颂三十四首 其二十五。宋代。释如净。清凉大火聚,炎炎没回互。 衲僧赤骨律,通身是剑树。 在里许相挨厮拶,在里许放行把住。 放行把住逞风流,总是冤家笑点头。