酬 chóu 盘 pán 隐 yǐn 别 bié 驾 jià 七 qī 夕 xī - - 释 shì 居 jū 简 jiǎn
水 shuǐ 风 fēng 池 chí 馆 guǎn 濯 zhuó 明 míng 妆 zhuāng , , 两 liǎng 袖 xiù 澄 chéng 鲜 xiān 伫 zhù 晚 wǎn 香 xiāng 。 。
金 jīn 注 zhù 月 yuè 波 bō 秋 qiū 未 wèi 满 mǎn , , 银 yín 开 kāi 星 xīng 渚 zhǔ 夜 yè 生 shēng 凉 liáng 。 。
素 sù 怜 lián 醉 zuì 客 kè 阳 yáng 辞 cí 酒 jiǔ , , 才 cái 就 jiù 新 xīn 题 tí 略 lüè 举 jǔ 觞 shāng 。 。
拙 zhuō 不 bù 可 kě 穷 qióng 安 ān 用 yòng 巧 qiǎo , , 听 tīng 他 tā 乞 qǐ 得 dé 巧 qiǎo 人 rén 忙 máng 。 。
酬盘隐别驾七夕。宋代。释居简。水风池馆濯明妆,两袖澄鲜伫晚香。 金注月波秋未满,银开星渚夜生凉。 素怜醉客阳辞酒,才就新题略举觞。 拙不可穷安用巧,听他乞得巧人忙。