移 yí 梅 méi 竹 zhú 谢 xiè 彰 zhāng 教 jiào 寺 sì 事 shì - - 释 shì 居 jū 简 jiǎn
苍 cāng 玉 yù 根 gēn 连 lián 白 bái 玉 yù 条 tiáo , , 湿 shī 云 yún 冉 rǎn 冉 rǎn 碧 bì 萧 xiāo 萧 xiāo 。 。
花 huā 含 hán 鼎 dǐng 实 shí 宜 yí 先 xiān 发 fā , , 节 jié 笑 xiào 心 xīn 空 kōng 贵 guì 后 hòu 凋 diāo 。 。
友 yǒu 此 cǐ 双 shuāng 清 qīng 同 tóng 日 rì 种 zhǒng , , 听 tīng 它 tā 六 liù 出 chū 几 jǐ 时 shí 飘 piāo 。 。
不 bù 如 rú 杨 yáng 柳 liǔ 江 jiāng 边 biān 树 shù , , 惠 huì 浅 qiǎn 恩 ēn 疏 shū 怨 yuàn 不 bù 消 xiāo 。 。
移梅竹谢彰教寺事。宋代。释居简。苍玉根连白玉条,湿云冉冉碧萧萧。 花含鼎实宜先发,节笑心空贵后凋。 友此双清同日种,听它六出几时飘。 不如杨柳江边树,惠浅恩疏怨不消。