酬 chóu 铦 xiān 朴 pǔ 翁 wēng 梅 méi 花 huā 其 qí 一 yī - - 释 shì 居 jū 简 jiǎn
槎 chá 牙 yá 绝 jué 后 hòu 复 fù 重 zhòng 苏 sū , , 绰 chuò 约 yuē 冲 chōng 寒 hán 瘦 shòu 有 yǒu 馀 yú 。 。
自 zì 是 shì 灵 líng 根 gēn 钟 zhōng 间 jiān 气 qì , , 不 bù 从 cóng 春 chūn 力 lì 借 jiè 吹 chuī 嘘 xū 。 。
酬铦朴翁梅花 其一。宋代。释居简。槎牙绝后复重苏,绰约冲寒瘦有馀。 自是灵根钟间气,不从春力借吹嘘。