洞 dòng 庭 tíng 十 shí 二 èr 偈 jì 其 qí 十 shí 一 yī - - 释 shì 怀 huái 深 shēn
人 rén 定 dìng 亥 hài , , 住 zhù 山 shān 自 zì 有 yǒu 家 jiā 风 fēng 在 zài 。 。
老 lǎo 来 lái 落 luò 得 de 放 fàng 心 xīn 眠 mián , , 人 rén 生 shēng 莫 mò 被 bèi 闲 xián 名 míng 碍 ài 。 。
洞庭十二偈 其十一。宋代。释怀深。人定亥,住山自有家风在。 老来落得放心眠,人生莫被闲名碍。