偈 jì 颂 sòng 一 yī 百 bǎi 四 sì 十 shí 一 yī 首 shǒu 其 qí 八 bā 十 shí 五 wǔ - - 释 shì 师 shī 范 fàn
韶 sháo 光 guāng 烂 làn 熳 màn 时 shí , , 百 bǎi 卉 huì 皆 jiē 妍 yán 秀 xiù 。 。
处 chǔ 处 chù 有 yǒu 春 chūn 风 fēng , , 村 cūn 村 cūn 自 zì 花 huā 柳 liǔ 。 。
灵 líng 云 yún 眼 yǎn 里 lǐ 添 tiān 钉 dīng , , 玄 xuán 沙 shā 袖 xiù 中 zhōng 出 chū 手 shǒu 。 。
除 chú 非 fēi 自 zì 解 jiě 倒 dào 骑 qí 驴 lǘ , , 一 yī 生 shēng 不 bù 著 zhe 随 suí 人 rén 后 hòu 。 。
偈颂一百四十一首 其八十五。宋代。释师范。韶光烂熳时,百卉皆妍秀。 处处有春风,村村自花柳。 灵云眼里添钉,玄沙袖中出手。 除非自解倒骑驴,一生不著随人后。