偈 jì 颂 sòng 一 yī 百 bǎi 四 sì 十 shí 一 yī 首 shǒu 其 qí 四 sì 十 shí 九 jiǔ - - 释 shì 师 shī 范 fàn
春 chūn 日 rì 晴 qíng , , 黄 huáng 莺 yīng 鸣 míng 。 。
山 shān 花 huā 似 shì 锦 jǐn , , 汀 tīng 草 cǎo 如 rú 茵 yīn 。 。
堪 kān 悲 bēi 堪 kān 笑 xiào , , 公 gōng 塘 táng 寨 zhài 里 lǐ 王 wáng 节 jié 级 jí 到 dào 处 chù 巡 xún 捕 bǔ , , 自 zì 己 jǐ 不 bù 知 zhī 不 bù 觉 jué , , 打 dǎ 失 shī 一 yī 双 shuāng 眼 yǎn 睛 jīng 。 。
偈颂一百四十一首 其四十九。宋代。释师范。春日晴,黄莺鸣。 山花似锦,汀草如茵。 堪悲堪笑,公塘寨里王节级到处巡捕,自己不知不觉,打失一双眼睛。