垂 chuí 慈 cí 堂 táng 木 mù 樨 xī 花 huā - - 释 shì 道 dào 潜 qián
堂 táng 下 xià 高 gāo 花 huā 屹 yì 两 liǎng 株 zhū , , 繁 fán 英 yīng 碎 suì 萼 è 巧 qiǎo 连 lián 茹 rú 。 。
猛 měng 香 xiāng 匪 fěi 占 zhàn 春 chūn 园 yuán 盛 shèng , , 清 qīng 烈 liè 仍 réng 分 fēn 里 lǐ 巷 xiàng 馀 yú 。 。
长 zhǎng 抱 bào 秋 qiū 蟾 chán 滋 zī 夜 yè 气 qì , , 偶 ǒu 摇 yáo 风 fēng 露 lù 堕 duò 阶 jiē 除 chú 。 。
根 gēn 盘 pán 厚 hòu 地 dì 知 zhī 方 fāng 壮 zhuàng , , 封 fēng 植 zhí 何 hé 人 rén 考 kǎo 厥 jué 初 chū 。 。
垂慈堂木樨花。宋代。释道潜。堂下高花屹两株,繁英碎萼巧连茹。 猛香匪占春园盛,清烈仍分里巷馀。 长抱秋蟾滋夜气,偶摇风露堕阶除。 根盘厚地知方壮,封植何人考厥初。