过 guò 无 wú 可 kě 上 shàng 人 rén 院 yuàn - - 姚 yáo 合 hé
寥 liáo 寥 liáo 听 tīng 不 bù 尽 jìn , , 孤 gū 磬 qìng 与 yǔ 疏 shū 钟 zhōng 。 。
烦 fán 恼 nǎo 师 shī 长 zhǎng 别 bié , , 清 qīng 凉 liáng 我 wǒ 暂 zàn 逢 féng 。 。
蚁 yǐ 行 xíng 经 jīng 古 gǔ 藓 xiǎn , , 鹤 hè 毳 cuì 落 luò 深 shēn 松 sōng 。 。
自 zì 想 xiǎng 归 guī 时 shí 路 lù , , 尘 chén 埃 āi 复 fù 几 jǐ 重 zhòng 。 。
过无可上人院。唐代。姚合。寥寥听不尽,孤磬与疏钟。 烦恼师长别,清凉我暂逢。 蚁行经古藓,鹤毳落深松。 自想归时路,尘埃复几重。