和 hé 腾 téng 可 kě 赵 zhào 司 sī 户 hù - - 释 shì 道 dào 璨 càn
可 kě 人 rén 久 jiǔ 别 bié 喜 xǐ 逢 féng 迎 yíng , , 分 fēn 坐 zuò 南 nán 窗 chuāng 晓 xiǎo 放 fàng 晴 qíng 。 。
竹 zhú 所 suǒ 多 duō 时 shí 无 wú 此 cǐ 乐 lè , , 梅 méi 兄 xiōng 一 yī 笑 xiào 让 ràng 渠 qú 清 qīng 。 。
字 zì 如 rú 晋 jìn 样 yàng 神 shén 饶 ráo 韵 yùn , , 诗 shī 比 bǐ 唐 táng 人 rén 语 yǔ 更 gèng 精 jīng 。 。
隽 juàn 永 yǒng 韦 wéi 编 biān 有 yǒu 真 zhēn 味 wèi , , 更 gèng 须 xū 分 fēn 我 wǒ 一 yī 杯 bēi 羹 gēng 。 。
和腾可赵司户。宋代。释道璨。可人久别喜逢迎,分坐南窗晓放晴。 竹所多时无此乐,梅兄一笑让渠清。 字如晋样神饶韵,诗比唐人语更精。 隽永韦编有真味,更须分我一杯羹。