适 shì 承 chéng 再 zài 示 shì 佳 jiā 句 jù 亦 yì 强 qiáng 勉 miǎn 再 zài 成 chéng 一 yī 首 shǒu - - 饶 ráo 节 jié
摆 bǎi 落 luò 红 hóng 尘 chén 罢 bà 作 zuò 缘 yuán , , 从 cóng 渠 qú 早 zǎo 晚 wǎn 离 lí 西 xī 天 tiān 。 。
何 hé 妨 fáng 展 zhǎn 轴 zhóu 卧 wò 翘 qiáo 足 zú , , 未 wèi 暇 xiá 随 suí 人 rén 笑 xiào 胁 xié 肩 jiān 。 。
但 dàn 许 xǔ 南 nán 泉 quán 到 dào 痴 chī 钝 dùn , , 莫 mò 依 yī 投 tóu 子 zǐ 觅 mì 新 xīn 鲜 xiān 。 。
佛 fú 魔 mó 一 yī 扫 sǎo 双 shuāng 无 wú 用 yòng , , 陋 lòu 矣 yǐ 庄 zhuāng 生 shēng 大 dà 小 xiǎo 年 nián 。 。
适承再示佳句亦强勉再成一首。宋代。饶节。摆落红尘罢作缘,从渠早晚离西天。 何妨展轴卧翘足,未暇随人笑胁肩。 但许南泉到痴钝,莫依投子觅新鲜。 佛魔一扫双无用,陋矣庄生大小年。