边 biān 城 chéng 晓 xiǎo 角 jiǎo - - 王 wáng 棨 qǐ
十 shí 年 nián 抛 pāo 故 gù 国 guó , , 五 wǔ 夜 yè 在 zài 边 biān 城 chéng 。 。
月 yuè 照 zhào 沙 shā 千 qiān 里 lǐ , , 风 fēng 吹 chuī 角 jiǎo 一 yī 声 shēng 。 。
清 qīng 音 yīn 飘 piāo 远 yuǎn 戍 shù , , 残 cán 韵 yùn 落 luò 荒 huāng 营 yíng 。 。
背 bèi 雪 xuě 征 zhēng 鸿 hóng 报 bào , , 眠 mián 霜 shuāng 老 lǎo 鹤 hè 惊 jīng 。 。
李 lǐ 陵 líng 应 yīng 下 xià 泪 lèi , , 蔡 cài 琰 yǎn 岂 qǐ 胜 shèng 情 qíng 。 。
直 zhí 是 shì 吴 wú 儿 ér 听 tīng , , 乡 xiāng 关 guān 梦 mèng 不 bù 成 chéng 。 。
边城晓角。唐代。王棨。十年抛故国,五夜在边城。 月照沙千里,风吹角一声。 清音飘远戍,残韵落荒营。 背雪征鸿报,眠霜老鹤惊。 李陵应下泪,蔡琰岂胜情。 直是吴儿听,乡关梦不成。