出 chū 塞 sài 诗 shī - - 丁 dīng 介 jiè
万 wàn 里 lǐ 关 guān 河 hé 竟 jìng 渺 miǎo 茫 máng , , 沙 shā 场 chǎng 一 yī 去 qù 鬓 bìn 如 rú 霜 shuāng 。 。
贺 hè 兰 lán 山 shān 外 wài 笳 jiā 声 shēng 动 dòng , , 鸭 yā 绿 lù 江 jiāng 头 tóu 草 cǎo 色 sè 黄 huáng 。 。
南 nán 国 guó 佳 jiā 人 rén 多 duō 塞 sài 北 běi , , 中 zhōng 原 yuán 名 míng 士 shì 半 bàn 辽 liáo 阳 yáng 。 。
君 jūn 王 wáng 倘 tǎng 恤 xù 边 biān 庭 tíng 苦 kǔ , , 早 zǎo 赐 cì 金 jīn 鸡 jī 下 xià 白 bái 狼 láng 。 。
出塞诗。清代。丁介。万里关河竟渺茫,沙场一去鬓如霜。 贺兰山外笳声动,鸭绿江头草色黄。 南国佳人多塞北,中原名士半辽阳。 君王倘恤边庭苦,早赐金鸡下白狼。