山 shān 行 xíng 书 shū 情 qíng 呈 chéng 王 wáng 十 shí 四 sì - - 武 wǔ 涉 shè
悠 yōu 悠 yōu 一 yī 径 jìng 入 rù 云 yún 端 duān , , 艰 jiān 险 xiǎn 千 qiān 重 zhòng 渡 dù 转 zhuǎn 难 nán 。 。
涧 jiàn 下 xià 厌 yàn 听 tīng 流 liú 咽 yàn 水 shuǐ , , 岩 yán 间 jiān 愁 chóu 望 wàng 古 gǔ 松 sōng 寒 hán 。 。
风 fēng 沙 shā 终 zhōng 日 rì 情 qíng 迷 mí 惑 huò , , 霜 shuāng 雨 yǔ 侵 qīn 宵 xiāo 梦 mèng 不 bù 安 ān 。 。
憔 qiáo 悴 cuì 途 tú 中 zhōng 无 wú 镜 jìng 照 zhào , , 却 què 回 huí 蓬 péng 鬓 bìn 似 shì 君 jūn 看 kàn 。 。
山行书情呈王十四。唐代。武涉。悠悠一径入云端,艰险千重渡转难。 涧下厌听流咽水,岩间愁望古松寒。 风沙终日情迷惑,霜雨侵宵梦不安。 憔悴途中无镜照,却回蓬鬓似君看。