祖 zǔ 意 yì - - 常 cháng 察 chá
迢 tiáo 迢 tiáo 空 kōng 劫 jié 勿 wù 能 néng 收 shōu , , 岂 qǐ 为 wèi 尘 chén 机 jī 作 zuò 系 jì 留 liú 。 。
妙 miào 体 tǐ 本 běn 来 lái 无 wú 处 chǔ 所 suǒ , , 通 tōng 身 shēn 何 hé 更 gèng 问 wèn 纵 zòng 由 yóu 。 。
灵 líng 然 rán 一 yī 句 jù 超 chāo 群 qún 象 xiàng , , 迥 jiǒng 出 chū 三 sān 乘 shèng 不 bù 假 jiǎ 修 xiū 。 。
撒 sā 手 shǒu 那 nà 边 biān 诸 zhū 圣 shèng 外 wài , , 回 huí 程 chéng 堪 kān 作 zuò 火 huǒ 中 zhōng 牛 niú 。 。
祖意。唐代。常察。迢迢空劫勿能收,岂为尘机作系留。 妙体本来无处所,通身何更问纵由。 灵然一句超群象,迥出三乘不假修。 撒手那边诸圣外,回程堪作火中牛。