殿 diàn 试 shì 荔 lì 枝 zhī 诗 shī - - 梁 liáng 嵩 sōng
露 lù 湿 shī 胭 yān 脂 zhī 拂 fú 眼 yǎn 明 míng , , 红 hóng 袍 páo 千 qiān 裹 guǒ 画 huà 难 nán 成 chéng 。 。
佳 jiā 人 rén 胜 shèng 尽 jǐn 盘 pán 中 zhōng 味 wèi , , 天 tiān 意 yì 偏 piān 教 jiào 岭 lǐng 外 wài 生 shēng 。 。
橘 jú 柚 yòu 远 yuǎn 惭 cán 登 dēng 贡 gòng 籍 jí , , 盐 yán 梅 méi 应 yīng 合 hé 共 gòng 和 hé 羹 gēng 。 。
金 jīn 门 mén 若 ruò 得 dé 栽 zāi 培 péi 地 dì , , 须 xū 占 zhàn 人 rén 间 jiān 第 dì 一 yī 名 míng 。 。
殿试荔枝诗。唐代。梁嵩。露湿胭脂拂眼明,红袍千裹画难成。 佳人胜尽盘中味,天意偏教岭外生。 橘柚远惭登贡籍,盐梅应合共和羹。 金门若得栽培地,须占人间第一名。