四 sì 相 xiāng 诗 shī 其 qí 一 yī 生 shēng 相 xiàng - - 傅 fù 翕 xī
识 shí 托 tuō 浮 fú 泡 pào 起 qǐ , , 生 shēng 从 cóng 爱 ài 欲 yù 来 lái 。 。
昔 xī 时 shí 曾 céng 长 zhǎng 大 dà , , 今 jīn 日 rì 复 fù 婴 yīng 孩 hái 。 。
星 xīng 眼 yǎn 随 suí 人 rén 转 zhuǎn , , 朱 zhū 唇 chún 向 xiàng 乳 rǔ 开 kāi 。 。
为 wèi 迷 mí 真 zhēn 法 fǎ 性 xìng , , 还 hái 却 què 受 shòu 轮 lún 回 huí 。 。
四相诗 其一 生相。唐代。傅翕。识托浮泡起,生从爱欲来。 昔时曾长大,今日复婴孩。 星眼随人转,朱唇向乳开。 为迷真法性,还却受轮回。