劝 quàn 人 rén 其 qí 二 èr 十 shí 一 yī - - 义 yì 存 cún
春 chūn 霜 shuāng 满 mǎn 天 tiān 寒 hán , , 览 lǎn 子 zi 黑 hēi 漫 màn 漫 màn 。 。
白 bái 牛 niú 常 cháng 在 zài 髑 dú 髅 lóu 前 qián , , 劝 quàn 君 jūn 审 shěn 细 xì 看 kàn 。 。
劝人 其二十一。唐代。义存。春霜满天寒,览子黑漫漫。 白牛常在髑髅前,劝君审细看。