咏 yǒng 僧 sēng 道 dào 二 èr 门 mén 论 lùn 难 nàn - - 刘 liú 隐 yǐn 辞 cí
为 wèi 僧 sēng 为 wèi 道 dào 两 liǎng 悠 yōu 悠 yōu , , 若 ruò 个 gè 能 néng 分 fēn 圣 shèng 主 zhǔ 忧 yōu 。 。
各 gè 斗 dòu 轮 lún 蹄 tí 朝 cháo 紫 zǐ 殿 diàn , , 竞 jìng 称 chēng 卿 qīng 监 jiān 满 mǎn 皇 huáng 州 zhōu 。 。
相 xiāng 嘲 cháo 相 xiāng 咏 yǒng 何 hé 时 shí 了 le , , 争 zhēng 利 lì 争 zhēng 名 míng 早 zǎo 晚 wǎn 休 xiū 。 。
闲 xián 想 xiǎng 边 biān 庭 tíng 荷 hé 戈 gē 将 jiāng , , 功 gōng 成 chéng 犹 yóu 自 zì 不 bù 封 fēng 侯 hóu 。 。
咏僧道二门论难。唐代。刘隐辞。为僧为道两悠悠,若个能分圣主忧。 各斗轮蹄朝紫殿,竞称卿监满皇州。 相嘲相咏何时了,争利争名早晚休。 闲想边庭荷戈将,功成犹自不封侯。