十 shí 二 èr 时 shí 普 pǔ 劝 quàn 四 sì 众 zhòng 依 yī 教 jiào 修 xiū 行 xíng 食 shí 时 shí 辰 chén 其 qí 六 liù 十 shí 二 èr 首 shǒu - - 释 shì 智 zhì 严 yán
纵 zòng 为 wéi 人 rén 。 。
神 shén 气 qì 劣 liè 。 。
短 duǎn 命 mìng 多 duō 灾 zāi 形 xíng 困 kùn 惙 chuò 。 。
争 zhēng 如 rú 蔬 shū 素 sù 遣 qiǎn 饥 jī 肠 cháng 。 。
免 miǎn 被 bèi 冤 yuān 家 jiā 随 suí 后 hòu 撮 cuō 。 。
十二时 普劝四众依教修行 食时辰 其六 十二首。唐代。释智严。纵为人。 神气劣。 短命多灾形困惙。 争如蔬素遣饥肠。 免被冤家随后撮。