宋 sòng 震 zhèn 翁 wēng 以 yǐ 诗 shī 见 jiàn 推 tuī 次 cì 韵 yùn 为 wèi 谢 xiè - - 方 fāng 一 yī 夔 kuí
修 xiū 竹 zhú 猗 yī 猗 yī 月 yuè 半 bàn 间 jiān , , 此 cǐ 生 shēng 赢 yíng 得 de 占 zhàn 清 qīng 闲 xián 。 。
磨 mó 铅 qiān 勘 kān 易 yì 未 wèi 三 sān 绝 jué , , 吐 tǔ 火 huǒ 烧 shāo 丹 dān 欲 yù 九 jiǔ 还 hái 。 。
骑 qí 鹤 hè 腰 yāo 缠 chán 空 kōng 入 rù 梦 mèng , , 跨 kuà 牛 niú 髀 bì 骨 gǔ 惯 guàn 行 xíng 山 shān 。 。
秋 qiū 来 lái 闲 xián 把 bǎ 诗 shī 消 xiāo 遣 qiǎn , , 敢 gǎn 向 xiàng 骚 sāo 坛 tán 占 zhàn 绝 jué 班 bān 。 。
宋震翁以诗见推次韵为谢。宋代。方一夔。修竹猗猗月半间,此生赢得占清闲。 磨铅勘易未三绝,吐火烧丹欲九还。 骑鹤腰缠空入梦,跨牛髀骨惯行山。 秋来闲把诗消遣,敢向骚坛占绝班。