山 shān 间 jiān 偶 ǒu 成 chéng 二 èr 绝 jué 其 qí 一 yī - - 王 wáng 炎 yán
人 rén 家 jiā 鸡 jī 犬 quǎn 近 jìn 相 xiāng 闻 wén , , 村 cūn 落 luò 纡 yū 回 huí 古 gǔ 木 mù 深 shēn 。 。
山 shān 客 kè 一 yī 来 lái 尘 chén 想 xiǎng 尽 jǐn , , 水 shuǐ 声 shēng 终 zhōng 日 rì 奏 zòu 鸣 míng 琴 qín 。 。
山间偶成二绝 其一。宋代。王炎。人家鸡犬近相闻,村落纡回古木深。 山客一来尘想尽,水声终日奏鸣琴。