咏 yǒng 便 biàn 坐 zuò 梅 méi 花 huā - - 王 wáng 炎 yán
去 qù 年 nián 花 huā 下 xià 立 lì , , 踟 chí 蹰 chú 搔 sāo 白 bái 首 shǒu 。 。
今 jīn 日 rì 花 huā 边 biān 坐 zuò , , 病 bìng 起 qǐ 更 gēng 衰 shuāi 朽 xiǔ 。 。
老 lǎo 与 yǔ 病 bìng 交 jiāo 侵 qīn , , 欢 huān 悰 cóng 尚 shàng 何 hé 有 yǒu 。 。
人 rén 老 lǎo 不 bù 再 zài 少 shǎo , , 花 huā 谢 xiè 还 hái 复 fù 开 kāi 。 。
对 duì 花 huā 堪 kān 酌 zhuó 酒 jiǔ , , 畏 wèi 病 bìng 不 bù 举 jǔ 杯 bēi 。 。
寂 jì 寞 mò 重 zhòng 寂 jì 寞 mò , , 春 chūn 风 fēng 何 hé 事 shì 来 lái 。 。
咏便坐梅花。宋代。王炎。去年花下立,踟蹰搔白首。 今日花边坐,病起更衰朽。 老与病交侵,欢悰尚何有。 人老不再少,花谢还复开。 对花堪酌酒,畏病不举杯。 寂寞重寂寞,春风何事来。