寄 jì 攀 pān 郎 láng 中 zhōng - - 田 tián 锡 xī
近 jìn 遣 qiǎn 司 sī 宾 bīn 小 xiǎo 吏 lì 时 shí , , 寄 jì 书 shū 兼 jiān 寄 jì 十 shí 篇 piān 诗 shī 。 。
自 zì 惭 cán 不 bú 是 shì 阳 yáng 春 chūn 曲 qū , , 谁 shuí 敢 gǎn 徼 jiǎo 求 qiú 作 zuò 者 zhě 知 zhī 。 。
叠 dié 嶂 zhàng 晚 wǎn 登 dēng 空 kōng 远 yuǎn 望 wàng , , 昭 zhāo 停 tíng 别 bié 后 hòu 倍 bèi 相 xiāng 思 sī 。 。
夜 yè 来 lái 还 huán 有 yǒu 微 wēi 吟 yín 兴 xìng , , 风 fēng 动 dòng 新 xīn 荷 hé 月 yuè 满 mǎn 池 chí 。 。
寄攀郎中。宋代。田锡。近遣司宾小吏时,寄书兼寄十篇诗。 自惭不是阳春曲,谁敢徼求作者知。 叠嶂晚登空远望,昭停别后倍相思。 夜来还有微吟兴,风动新荷月满池。