春 chūn 昼 zhòu 回 huí 文 wén 一 yī 首 shǒu - - 李 lǐ 涛 tāo
茶 chá 饼 bǐng 嚼 jué 时 shí 香 xiāng 透 tòu 齿 chǐ , , 水 shuǐ 沉 chén 烧 shāo 处 chù 碧 bì 凝 níng 烟 yān 。 。
纱 shā 窗 chuāng 闭 bì 著 zhe 犹 yóu 慵 yōng 起 qǐ , , 极 jí 困 kùn 新 xīn 晴 qíng 乍 zhà 雨 yǔ 天 tiān 。 。
春昼回文一首。宋代。李涛。茶饼嚼时香透齿,水沉烧处碧凝烟。 纱窗闭著犹慵起,极困新晴乍雨天。