黄 huáng 叶 yè 七 qī 律 lǜ 四 sì 首 shǒu 其 qí 四 sì - - 沈 shěn 隐 yǐn 思 sī
边 biān 风 fēng 一 yī 夜 yè 满 mǎn 关 guān 城 chéng , , 处 chǔ 处 chù 愁 chóu 听 tīng 打 dǎ 叶 yè 声 shēng 。 。
沙 shā 巷 xiàng 秦 qín 云 yún 衔 xián 日 rì 淡 dàn , , 霜 shuāng 凋 diāo 笼 lóng 树 shù 带 dài 烟 yān 横 héng 。 。
林 lín 蝉 chán 咽 yàn 罢 bà 千 qiān 山 shān 静 jìng , , 塞 sāi 雁 yàn 排 pái 空 kōng 万 wàn 木 mù 清 qīng 。 。
唯 wéi 有 yǒu 寒 hán 涛 tāo 长 zhǎng 谡 sù 谡 sù , , 参 cān 天 tiān 松 sōng 柏 bǎi 翠 cuì 光 guāng 生 shēng 。 。
黄叶七律四首 其四。宋代。沈隐思。边风一夜满关城,处处愁听打叶声。 沙巷秦云衔日淡,霜凋笼树带烟横。 林蝉咽罢千山静,塞雁排空万木清。 唯有寒涛长谡谡,参天松柏翠光生。