题 tí 桃 táo 花 huā 菊 jú - - 黄 huáng 裳 cháng
人 rén 面 miàn 亦 yì 相 xiāng 映 yìng , , 龙 lóng 山 shān 应 yīng 独 dú 赏 shǎng 。 。
却 què 因 yīn 清 qīng 淡 dàn 中 zhōng , , 艳 yàn 异 yì 尤 yóu 堪 kān 尚 shàng 。 。
靖 jìng 节 jié 篱 lí 下 xià 吟 yín , , 幽 yōu 怀 huái 忽 hū 驰 chí 想 xiǎng 。 。
武 wǔ 林 lín 溪 xī 上 shàng 游 yóu , , 芳 fāng 容 róng 若 ruò 迎 yíng 望 wàng 。 。
妙 miào 本 běn 自 zì 无 wú 二 èr , , 佳 jiā 名 míng 谁 shuí 有 yǒu 两 liǎng 。 。
辨 biàn 事 shì 惟 wéi 赖 lài 香 xiāng , , 根 gēn 蒂 dì 岂 qǐ 容 róng 妄 wàng 。 。
题桃花菊。宋代。黄裳。人面亦相映,龙山应独赏。 却因清淡中,艳异尤堪尚。 靖节篱下吟,幽怀忽驰想。 武林溪上游,芳容若迎望。 妙本自无二,佳名谁有两。 辨事惟赖香,根蒂岂容妄。