周 zhōu 愚 yú 卿 qīng 同 tóng 丁 dīng 永 yǒng 年 nián 陈 chén 明 míng 叔 shū 见 jiàn 饯 jiàn 于 yú 去 qù 城 chéng 之 zhī 十 shí 里 lǐ 致 zhì 严 yán 堂 táng 经 jīng 夕 xī 乃 nǎi 别 bié - - 赵 zhào 蕃 fān
林 lín 表 biǎo 枫 fēng 能 néng 赤 chì , , 崖 yá 边 biān 菊 jú 许 xǔ 长 zhǎng 。 。
别 bié 情 qíng 俱 jù 惨 cǎn 憺 dàn , , 风 fēng 日 rì 倍 bèi 荒 huāng 凉 liáng 。 。
岂 qǐ 为 wèi 钟 zhōng 情 qíng 极 jí , , 端 duān 由 yóu 取 qǔ 友 yǒu 良 liáng 。 。
颓 tuí 然 rán 醒 xǐng 杂 zá 意 yì , , 初 chū 不 bù 累 lèi 杯 bēi 觞 shāng 。 。
周愚卿 同丁永年陈明叔见饯于去城之十里致严堂经夕乃别。宋代。赵蕃。林表枫能赤,崖边菊许长。 别情俱惨憺,风日倍荒凉。 岂为钟情极,端由取友良。 颓然醒杂意,初不累杯觞。