汧 qiān 阳 yáng 间 jiān - - 韦 wéi 庄 zhuāng
汧 qiān 水 shuǐ 悠 yōu 悠 yōu 去 qù 似 shì 絣 bēng , , 远 yuǎn 山 shān 如 rú 画 huà 翠 cuì 眉 méi 横 héng 。 。
僧 sēng 寻 xún 野 yě 渡 dù 归 guī 吴 wú 岳 yuè , , 雁 yàn 带 dài 斜 xié 阳 yáng 入 rù 渭 wèi 城 chéng 。 。
边 biān 静 jìng 不 bù 收 shōu 蕃 fān 帐 zhàng 马 mǎ , , 地 dì 贫 pín 惟 wéi 卖 mài 陇 lǒng 山 shān 鹦 yīng 。 。
牧 mù 童 tóng 何 hé 处 chǔ 吹 chuī 羌 qiāng 笛 dí , , 一 yī 曲 qǔ 梅 méi 花 huā 出 chū 塞 sài 声 shēng 。 。
汧阳间。唐代。韦庄。汧水悠悠去似絣,远山如画翠眉横。 僧寻野渡归吴岳,雁带斜阳入渭城。 边静不收蕃帐马,地贫惟卖陇山鹦。 牧童何处吹羌笛,一曲梅花出塞声。