德 dé 风 fēng 亭 tíng 诗 shī 其 qí 四 sì - - 元 yuán 恺 kǎi
月 yuè 砌 qì 云 yún 阶 jiē 背 bèi 曲 qū 廊 láng , , 兰 lán 房 fáng 桂 guì 橑 lǎo 面 miàn 黄 huáng 堂 táng 。 。
帘 lián 栊 lóng 压 yā 地 dì 全 quán 无 wú 暑 shǔ , , 几 jǐ 席 xí 凌 líng 空 kōng 剩 shèng 有 yǒu 凉 liáng 。 。
画 huà 戟 jǐ 凝 níng 香 xiāng 铃 líng 索 suǒ 静 jìng , , 玉 yù 虬 qiú 吐 tǔ 水 shuǐ 漏 lòu 声 shēng 长 zhǎng 。 。
文 wén 章 zhāng 太 tài 守 shǒu 时 shí 闲 xián 适 shì , , 笑 xiào 共 gòng 宾 bīn 僚 liáo 釂 jiào 一 yī 觞 shāng 。 。
德风亭诗 其四。元代。元恺。月砌云阶背曲廊,兰房桂橑面黄堂。 帘栊压地全无暑,几席凌空剩有凉。 画戟凝香铃索静,玉虬吐水漏声长。 文章太守时闲适,笑共宾僚釂一觞。