奉 fèng 教 jiào 和 hé 秋 qiū 日 rì 四 sì 题 tí 其 qí 四 sì 秋 qiū 声 shēng - - 王 wáng 翰 hàn
客 kè 窗 chuāng 欹 yī 枕 zhěn 梦 mèng 难 nán 成 chéng , , 风 fēng 入 rù 空 kōng 檐 yán 爽 shuǎng 籁 lài 生 shēng 。 。
穿 chuān 过 guò 竹 zhú 间 jiān 金 jīn 奏 zòu 响 xiǎng , , 飘 piāo 来 lái 松 sōng 顶 dǐng 翠 cuì 涛 tāo 惊 jīng 。 。
一 yī 声 shēng 长 cháng 笛 dí 吹 chuī 霜 shuāng 急 jí , , 万 wàn 户 hù 清 qīng 砧 zhēn 捣 dǎo 月 yuè 明 míng 。 。
不 bù 识 shí 砌 qì 蛩 qióng 缘 yuán 底 dǐ 事 shì , , 向 xiàng 人 rén 也 yě 作 zuò 不 bù 平 píng 鸣 míng 。 。
奉教和秋日四题 其四 秋声。元代。王翰。客窗欹枕梦难成,风入空檐爽籁生。 穿过竹间金奏响,飘来松顶翠涛惊。 一声长笛吹霜急,万户清砧捣月明。 不识砌蛩缘底事,向人也作不平鸣。