静 jìng 熙 xī 轩 xuān 为 wèi 伯 bó 振 zhèn 教 jiào 授 shòu 赋 fù - - 王 wáng 翰 hàn
逸 yì 客 kè 林 lín 居 jū 更 gèng 辟 pì 轩 xuān , , 开 kāi 轩 xuān 时 shí 复 fù 看 kàn 云 yún 眠 mián 。 。
偶 ǒu 来 lái 碧 bì 涧 jiàn 携 xié 明 míng 月 yuè , , 闲 xián 弄 nòng 枯 kū 桐 tóng 作 zuò 响 xiǎng 泉 quán 。 。
松 sōng 火 huǒ 夜 yè 窗 chuāng 摇 yáo 绛 jiàng 影 yǐng , , 木 mù 香 xiāng 晨 chén 榻 tà 散 sàn 青 qīng 烟 yān 。 。
客 kè 来 lái 相 xiāng 对 duì 无 wú 尘 chén 抱 bào , , 共 gòng 说 shuō 南 nán 华 huá 第 dì 二 èr 篇 piān 。 。
静熙轩为伯振教授赋。元代。王翰。逸客林居更辟轩,开轩时复看云眠。 偶来碧涧携明月,闲弄枯桐作响泉。 松火夜窗摇绛影,木香晨榻散青烟。 客来相对无尘抱,共说南华第二篇。