和 hé 指 zhǐ 挥 huī 兰 lán 花 huā 韵 yùn 其 qí 二 èr - - 陈 chén 谟 mó
临 lín 风 fēng 玉 yù 立 lì 自 zì 堂 táng 堂 táng , , 肯 kěn 为 wèi 榕 róng 阴 yīn 借 jiè 晚 wǎn 凉 liáng 。 。
瑶 yáo 柱 zhù 葳 wēi 蕤 ruí 疑 yí 剪 jiǎn 水 shuǐ , , 铢 zhū 衣 yī 萧 xiāo 飒 sà 自 zì 凝 níng 霜 shuāng 。 。
操 cāo 琴 qín 好 hǎo 在 zài 虞 yú 韶 sháo 后 hòu , , 纫 rèn 佩 pèi 还 hái 思 sī 楚 chǔ 泽 zé 傍 bàng 。 。
曲 qǔ 江 jiāng 祠 cí 下 xià 违 wéi 心 xīn 赏 shǎng , , 千 qiān 古 gǔ 空 kōng 怀 huái 是 shì 国 guó 香 xiāng 。 。
和指挥兰花韵 其二。元代。陈谟。临风玉立自堂堂,肯为榕阴借晚凉。 瑶柱葳蕤疑剪水,铢衣萧飒自凝霜。 操琴好在虞韶后,纫佩还思楚泽傍。 曲江祠下违心赏,千古空怀是国香。