山 shān 中 zhōng 春 chūn 尽 jǐn - - 张 zhāng 适 shì
萝 luó 磴 dèng 松 sōng 岩 yán 百 bǎi 摺 zhé 斜 xié , , 清 qīng 溪 xī 窈 yǎo 窕 tiǎo 有 yǒu 人 rén 家 jiā 。 。
树 shù 深 shēn 风 fēng 送 sòng 还 hái 山 shān 鹤 hè , , 石 shí 上 shàng 泉 quán 流 liú 出 chū 洞 dòng 花 huā 。 。
就 jiù 竹 zhú 编 biān 篱 lí 防 fáng 早 zǎo 笋 sǔn , , 当 dāng 窗 chuāng 出 chū 火 huǒ 焙 bèi 新 xīn 茶 chá 。 。
门 mén 前 qián 过 guò 涧 jiàn 崎 qí 岖 qū 路 lù , , 安 ān 得 de 能 néng 来 lái 长 zhǎng 者 zhě 车 chē 。 。
山中春尽。元代。张适。萝磴松岩百摺斜,清溪窈窕有人家。 树深风送还山鹤,石上泉流出洞花。 就竹编篱防早笋,当窗出火焙新茶。 门前过涧崎岖路,安得能来长者车。