晚 wǎn 憩 qì 涧 jiàn 北 běi 亭 tíng - - 杨 yáng 铸 zhù
我 wǒ 性 xìng 喜 xǐ 萧 xiāo 散 sàn , , 东 dōng 园 yuán 时 shí 独 dú 行 xíng 。 。
高 gāo 亭 tíng 俯 fǔ 绝 jué 涧 jiàn , , 下 xià 有 yǒu 流 liú 泉 quán 声 shēng 。 。
秀 xiù 木 mù 翳 yì 繁 fán 阴 yīn , , 朱 zhū 华 huá 散 sàn 微 wēi 馨 xīn 。 。
踟 chí 蹰 chú 憺 dàn 忘 wàng 归 guī , , 夕 xī 露 lù 沾 zhān 我 wǒ 缨 yīng 。 。
人 rén 生 shēng 忽 hū 如 rú 寄 jì , , 何 hé 乃 nǎi 苦 kǔ 营 yíng 营 yíng 。 。
优 yōu 游 yóu 在 zài 空 kōng 谷 gǔ , , 饮 yǐn 水 shuǐ 有 yǒu 馀 yú 情 qíng 。 。
晚憩涧北亭。元代。杨铸。我性喜萧散,东园时独行。 高亭俯绝涧,下有流泉声。 秀木翳繁阴,朱华散微馨。 踟蹰憺忘归,夕露沾我缨。 人生忽如寄,何乃苦营营。 优游在空谷,饮水有馀情。