黄 huáng 鹤 hè 楼 lóu 眺 tiào 望 wàng - - 丁 dīng 子 zǐ 奇 qí
坐 zuò 览 lǎn 山 shān 川 chuān 兴 xìng 欲 yù 飘 piāo , , 吟 yín 身 shēn 浑 hún 讶 yà 在 zài 重 chóng 霄 xiāo ① 。 。
半 bàn 天 tiān 空 kōng 翠 cuì 迷 mí 丹 dān 嶂 zhàng ② mǎn , , 满 shù 树 fēng 风 shēng 声 sòng 送 wǎn 晚 cháo 潮 。 。
鹤 hè 去 qù 楼 lóu 虚 xū 明 míng 月 yuè 在 zài , , 仙 xiān 游 yóu 尘 chén 幻 huàn 白 bái 云 yún 消 xiāo 。 。
来 lái 朝 zhāo 更 gèng 欲 yù 扶 fú 残 cán 醉 zuì , , 万 wàn 仞 rèn 峰 fēng 头 tóu 听 tīng 紫 zǐ 箫 xiāo ③ 。 。
黄鹤楼眺望。明代。丁子奇。坐览山川兴欲飘,吟身浑讶在重霄①。 半天空翠迷丹嶂②,满树风声送晚潮。 鹤去楼虚明月在,仙游尘幻白云消。 来朝更欲扶残醉,万仞峰头听紫箫③。