度 dù 关 guān 奉 fèng 赓 gēng 邃 suì 老 lǎo 韵 yùn 兼 jiān 怀 huái 诸 zhū 子 zǐ - - 王 wáng 尚 shàng 綗 jiǒng
三 sān 十 shí 年 nián 前 qián 华 huá 岳 yuè 还 hái , , 弃 qì 繻 xū 谁 shuí 识 shí 此 cǐ 潼 tóng 关 guān 。 。
虹 hóng 桥 qiáo 漫 màn 指 zhǐ 天 tiān 涯 yá 柱 zhù , , 华 huá 榜 bǎng 曾 céng 游 yóu 梦 mèng 里 lǐ 山 shān 。 。
无 wú 地 dì 可 kě 能 néng 忘 wàng 旧 jiù 隐 yǐn , , 有 yǒu 仙 xiān 端 duān 合 hé 驻 zhù 童 tóng 颜 yán 。 。
亲 qīn 交 jiāo 他 tā 日 rì 伤 shāng 凋 diāo 落 luò , , 翠 cuì 壁 bì 丹 dān 崖 yá 想 xiǎng 自 zì 攀 pān 。 。
度关奉赓邃老韵兼怀诸子。明代。王尚綗。三十年前华岳还,弃繻谁识此潼关。 虹桥漫指天涯柱,华榜曾游梦里山。 无地可能忘旧隐,有仙端合驻童颜。 亲交他日伤凋落,翠壁丹崖想自攀。