题 tí 孟 mèng 姜 jiāng 女 nǚ - - 王 wáng 淑 shū 拤 qiá
祠 cí 前 qián 芳 fāng 草 cǎo 踏 tà 还 hái 生 shēng , , 今 jīn 昔 xī 犹 yóu 存 cún 姜 jiāng 女 nǚ 名 míng 。 。
判 pàn 死 sǐ 一 yī 身 shēn 归 guī 大 dà 块 kuài , , 误 wù 人 rén 百 bǎi 岁 suì 是 shì 长 cháng 城 chéng 。 。
形 xíng 留 liú 石 shí 镜 jìng 寒 hán 生 shēng 魄 pò , , 泪 lèi 滴 dī 岩 yán 泉 quán 夜 yè 有 yǒu 声 shēng 。 。
故 gù 国 guó 云 yún 山 shān 隔 gé 湘 xiāng 楚 chǔ , , 芳 fāng 踪 zōng 何 hé 处 chǔ 觅 mì 归 guī 程 chéng 。 。
题孟姜女。明代。王淑拤。祠前芳草踏还生,今昔犹存姜女名。 判死一身归大块,误人百岁是长城。 形留石镜寒生魄,泪滴岩泉夜有声。 故国云山隔湘楚,芳踪何处觅归程。