郊 jiāo 行 xíng 和 hé 韵 yùn - - 石 shí 文 wén 睿 ruì
云 yún 散 sàn 峰 fēng 晴 qíng 海 hǎi 角 jiǎo , , 樵 qiáo 声 shēng 牧 mù 唱 chàng 山 shān 根 gēn 。 。
客 kè 唤 huàn 潮 cháo 来 lái 石 shí 渡 dù , , 鸟 niǎo 翻 fān 花 huā 落 luò 蓬 péng 门 mén 。 。
郊行和韵。明代。石文睿。云散峰晴海角,樵声牧唱山根。 客唤潮来石渡,鸟翻花落蓬门。