贞 zhēn 节 jié 四 sì 咏 yǒng 其 qí 三 sān 教 jiào 子 zǐ - - 石 shí 宝 bǎo
冰 bīng 霜 shuāng 啮 niè 尽 jǐn 齿 chǐ 将 jiāng 枯 kū , , 不 bù 藉 jí 程 chéng 婴 yīng 为 wèi 保 bǎo 孤 gū 。 。
万 wàn 里 lǐ 独 dú 归 guī 双 shuāng 白 bái 璧 bì , , 半 bàn 生 shēng 惟 wéi 听 tīng 几 jǐ 慈 cí 乌 wū 。 。
床 chuáng 头 tóu 手 shǒu 泽 zé 书 shū 犹 yóu 在 zài , , 梦 mèng 里 lǐ 风 fēng 涛 tāo 气 qì 未 wèi 苏 sū 。 。
见 jiàn 说 shuō 亲 qīn 教 jiào 范 fàn 滂 pāng 传 chuán , , 有 yǒu 时 shí 扶 fú 杖 zhàng 更 gèng 喑 yīn 呜 wū 。 。
贞节四咏 其三 教子。明代。石宝。冰霜啮尽齿将枯,不藉程婴为保孤。 万里独归双白璧,半生惟听几慈乌。 床头手泽书犹在,梦里风涛气未苏。 见说亲教范滂传,有时扶杖更喑呜。